Một thoáng mùa xuân – một cái nhìn rất khác về mùa xuân
Một thoáng mùa xuân, chỉ một thoáng thôi. Chúng ta thường buồn khi đông đến và hân hoan khi mùa xuân về, và hay đắm chìm vào cảnh sắc mùa xuân và những ngày Tết. Bởi thường bám chặt vào những suy nghĩ giới hạn, cho nên tự ràng buộc mình chúng và những điều vô nghĩa lặp đi lặp lại.
Đối với một số người tu đạo họ có 1 cái nhìn rất khác về mùa xuân và hương vị những ngày Tết. Bài thơ này của tác giả Loan Nguyễn phản ánh một góc nhìn như thế “Sắc xuân không”.
MỘT THOÁNG MÙA XUÂN
Nắng vàng ấm áp
Điểm tô sắc hoa
Thơm áo mới đầu ngày
Trao âm thanh, lời chúc
Men nồng vị đắng,
Cay, chua, mặn, ngọt
Gió nhẹ đưa hương
Ta tỉnh biết từng giây
Ta như đầu ngọn gió
Thoáng mùa xuân rất nhẹ
Đất trời như nở
Thiên nhiên trong veo
Yên bình vô tận…
Lời chúc hời hợt,
Lời khen đầu môi,
Ly bia,rượi ép nhau
Ta không say…đó, đây
Bình yên ta sẵn có.
Tính không vạn vật
Tánh không vạn pháp
Sắc tức thị không
Vạn pháp đồng một
Chẳng vui chẳng buồn
Ta hay biết chân thật
Ta không theo duyên ngoài
Ta ngắm đời như huyễn
Tâm đủ đầy, an yên.
Hành vô ý, vô hành
Cảnh trong gương
Gương, cảnh đồng là một
Ta viên tịch…sắc xuân không.
Tác giả: Loan Nguyễn
Mùa xuân đến mùa xuân lại đi, mùa xuân đi mùa xuân lại về, nên vẫn giữ nội tâm thanh tịnh, an lạc không có sự quyến luyến mà khổ đau. Đây chính là tinh thần “Tùy duyên bất biến, bất biến mà tùy duyên”.
Chúng ta bởi chưa thấu rõ sự vận hành của vũ trụ nhân sinh cho nên vẫn lo âu và tiếc nuối khi mùa xuân đến. Và khi mùa xuân đến ta lại đắm chìm và dính mắc vào. Bởi như vậy nên dù đang trong mùa xuân ta vẫn sống trong sợ lo sợ, khổ đau. Khi thấy được lẽ thật cuộc đời, chúng ta sẽ không còn bận rộn trong hình tướng giả dối ấy nữa.
Admin maidepxinh.com